Tìm kiếm: ầm ĩ
Cả đời làm mẹ đơn thân, tưởng được nương tựa vào con cháu lúc tuổi già, nào ngờ tôi đẩy mẹ đến ngõ cụt.
Chả hiểu cô em dâu này học ăn học nói học đâu cái thói vô duyên thế không biết nữa.
Vợ chồng tôi đang hùng hổ tranh luận thắng thua. Nhưng mẹ chồng "dập lửa" chỉ với một câu duy nhất.
Tôi và nhà trai vừa dừng trước cửa nhà Quỳnh thì bố mẹ Quỳnh từ trong nhà chạy xộc ra. Mẹ vợ lao vào tát tôi mấy cái cháy má, chửi bới ầm ĩ bảo rằng tôi là gã đàn ông tệ không ra gì.
Tôi gọi điện về cho mẹ nói rằng thời gian tới tôi có việc đột xuất, hẹn dịp khác sẽ đón bà lên chơi thật lâu.
Tôi sững sờ, lao đến bế con, tức giận quá nên tôi quát bà hỏi bà đang nói cái gì vậy. Thế là bà giẫy ra đó bảo tôi láo toét, bà còn gọi điện gọi chồng tôi về.
Từ sau lần đó tôi cố gắng thường xuyên về thăm nhà hơn nhưng thái độ của mọi người đối với tôi đã không còn được như trước.
Suốt mấy ngày ở quê dự đám cưới, tôi được đón chào nồng nhiệt mà vẫn thấy hoang mang sợ hãi. Lẽ nào thực sự nhà chồng tôi đã thay tính đổi nết, không còn quan trọng chuyện tiền nong nữa.
10 phút, rồi 15 phút trôi qua vẫn không thấy An lên. Lúc này Huấn mới nhận ra có điều bất thường. Anh lật tìm điện thoại gọi cho vợ. Có tiếng chuông song được vài hồi thì người bên kia ngắt máy không nghe.
Nhìn anh ta chăm chút cho thằng bé, còn dịu dàng cười nói với vợ. Hương bật cười, tiến đến và xoa đầu đứa bé khiến hắn chột dạ kéo vội con trai ra sau lưng.
Đời người có kẻ sướng không biết hưởng lại thích những cơn say nắng, rồi mơ mộng đã tìm thấy tình yêu đích thực. Đấy chính là Phong, ông chồng được Hằng chăm sóc không còn thiếu chỗ nào. Kết hôn với Hằng, Phong từ một gã trai quê công việc bình thường trở thành một ông chủ chuỗi nhà hàng Nhật nổi tiếng thành phố. Nhà đẹp, vợ đẹp, con ngoan.
“Sao lại là cô?”, tiếng la thất thanh của chồng ngoài phòng khách khiến lòng tôi bất an vô cùng. Tôi linh cảm có bí mật kinh khủng gì đó ở đây mà mình chẳng hề hay biết.
Mẹ chồng thì ghê gớm, mẹ đẻ lại nóng tính nên mới xảy ra sự việc. Nhưng suy cho cùng, tất cả cũng là lỗi ở tôi.
Thực sự tôi không trốn tránh trách nhiệm, tôi có lý do nhưng đau lòng thay là không một ai thông cảm cho tôi.
Thật sự là không chịu nổi. Có ai cư xử như anh ấy không?
End of content
Không có tin nào tiếp theo